CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!! NICO-PARIS.COM - Không gian Văn hóa - Giáo dục & Dịch thuật Văn học - Espace Culture - Education & Traduction littéraire
Ký sự
Vừa ngượng vừa háo tôi nhấn vào đám đông du khách giữa phố Đèn Đỏ-Red Light District bên dòng kênh xòa bóng cây sắp hàng ngả xuống dãy thuyền cũ neo bờ gạch làm chỗ ở và quán bar. Mặt nước màu café loãng xao động bởi tiếng nhạc vẳng xuống thầm dịu. Đàn ông đàn bà đi lẻ hay có đôi đều không cưỡng nổi...
Dăm chiếc phi cơ ít chỗ lấm bụi mỏi nhọc chờ thợ bảo trì như đang thiếp ngủ. Rời Paris ẩm ướt cơn mưa đêm tháng 6 rớt vài vụng ánh loáng đường băng dưới cánh hãng hàng không giá rẻ Flyniki tôi bay đến điểm hẹn thành Vienne. Vienne giao lộ hai chiều châu lục một thuở mà thời gian chưa mờ vết hằn bức...
Thời gian vỡ mảnh sắc thủy tinh an phận trong lòng những kẻ không thể nói nhiều trong quán café.Tôi tưởng mình nghiện café đến bạc đầu mới nhận ra rằng đấy là tôi nhớ cái không gian café nào đó giúp mình vấn mình và san vọng tâm giao. Những café để đắng một mình nhắc tôi tin yêu hơn là dạ tiệc nồng...
Đôi khi lang thang Paris suốt tuần nhưng chưa lần nào tôi có bữa sáng thực sự kiểu Paris. Tôi hình dung một sáng thức dậy lúc tám giờ ươn ao ngó qua cửa sổ thấy tháp Eiffel mờ mọc giữa sương mỏng nhấm nháp câu thơ của Louis Aragon: Ta chào nước Pháp mắt bồ câu. Rồi thả bộ chừng chục phút vỉa hè rợp...
Dám hỏi, ai ghé Paris mà được dạo trên xe tuk-tuk như tôi? Chẳng ngờ chiếc xe lôi gắn động cơ Honda được người Thái lan sáng chế để chở khách, chở người, phân bón ra đồng, chở hoa trái ra chợ, được du nhập vào Sài Gòn giờ lại nghễu nghện hiện diện dưới chân tháp Eiffel...
Tôi thiếp ngủ bên tay lái của Chị. Chiếc Renault Twingo xanh da trời hai cửa mơ mộng, thuê trước ga Dijon lướt về Beaune tốc độ 120 ki-lô-mét/giờ, xuyên sắc nắng thắm như mật ong hoa cải dầu. Gió thổn thức tung mái tóc. Đã lắng yên hương cau, hương nhãn trung du...
Áp lực của cả đô thành vĩ đại đang nén trọng lực xuống mái vòm métro như là sự phồn hoa Paris ngự trên những tấm lưng dẫu dãi, bờ vai trĩu, hút ánh sáng trong những quầng mắt hốc tối của những con người gắng gỏi trượt trôi đêm ngày…
Giờ thì đã xa lắm Dijon, Lydia đứng kia trong tầm mắt tôi sát tường rào, đằng sau cánh cổng, bên những bông hoa đợi khách phương xa, như chờ những người thân của mình...
Hơn một nghìn năm trăm năm qua đã có bao nhiêu kiếp người sống dưới mái nhà này? Ai ông chủ ? Ai đầy tớ? Ai bất hạnh? Ai may mắn hạnh phúc? Ai ác độc? Ai thiên lương? Ai bị tình yêu đày đọa? Ai tuyệt vọng? Nếu tính đơn vị thì hẳn số người cũng bằng nhân mạng một dãy phố của Dijon đương đại.
Montreuil ám ảnh tôi những trái chiều nó chứa đựng hay vì một quãng đường Chị xuân sắc ở nơi này? Đọc Chị viết về thành phố sinh đôi của Paris với những giấc mơ thắp sáng và cả những giấc mơ tàn sao mà thản nhiên đến vậy.
1.Không ngờ Tôi gặp lại dòng Seine khi đến Rouen-thành phố trăm gác chuông, theo cách Victor Hugo từng gọi Normandie.Từ ngôi nhà, khu vườn, ao hoa súng làng Giverny cách vài mươi cây số, họa sĩ Claude Monet một thuở khụng khịnh đến ngắm vẽ nhà thờ lớn Notre-Dame chóp tháp kim loại vút vươn 150 mét.
Chúng tôi lặng rời Arromanches trước dự cảm bão giông. Chị hiu hắt nụ cười mơ hồ tôi trĩu nặng cảm giác như là mình có lỗi trọng. Điều muốn thấy thì đã thấy điều cần hỏi thì đã hỏi. Đầy ắp cảm xúc. Vậy mà chúng tôi đang phải nhấm nháp dư vị buồn lặng… Có phải chăng linh hồn những người lính trẻ đang...
Với người Pháp, đồ hiệu ngoài giá trị sử dụng hàng hóa chất lượng cao mà còn là biểu tượng đặc trưng của văn hóa. Nhiều người Pháp dùng đồ hiệu chẳng phải vì họ theo đòi chủ nghĩa vật chất hay là dồi dào tiền bạc mà vì sự trân trọng cái tôi, đề cao giá trị thẩm mỹ của một lối sống hài hòa với thời đ ...
Singapore chờ tôi bằng cơn giông nhiệt đới biển Hạ Châu* lúc đáp xuống phi trường Changi. Hơi nước sóng sánh bốc ngược từ mặt bê tông trong nắng gắt cuối thu khiến ta nhận ra nét quen Sài Gòn, nơi chênh một giờ về tối.
Venezia nơi gọi giấc mơ tình yêu với tôi khởi nguồn từ ga Santa Lucia . Tổ hợp kiến trúc xám tè bên bờ đầm phá loang nước và bùn - gợi sắc vẻ quen của những ga Việt dọc trung phần. Cộm lên chút thất vọng. Khắc khoải xa vận xuyên đêm từ Vienne tới bắc Ý sáng sớm cay mắt tôi chợt thấy vị biển mơ hồ...
Nếu La Victorine năm trước là gác áp mái đậm dấu thiếu phụ Pháp thì căn phòng ông Salvy dành riêng tôi đặc trưng của quý ông nước Ý. Nó chiếm hai phần ba tầng nhà rộng năm mươi mét vuông. Thảm nâu. Tủ tiệp với tường nhà màu ghi xám chia đôi công năng nửa ngủ - làm việc nửa phòng tắm - thư giãn. Bệ...
Đêm đầu tiên ở Venezia tưởng sẽ thiếp dịu êm, nhưng tôi không thể. Bao nhiêu xúc cảm hãy còn ngổn ngang sau một ngày nén căng những ảnh hình của một thế giới hoàn toàn khác. Cửa sổ vén rèm cho sao trời Venezia mờ soi căn phòng thay ánh đèn vàng khô.
Nhắc đến pizza người ta nghĩ ngay tới nước Ý, nhưng gondola thì chỉ có ở Venezia. Lúc mến người ta gọi nó là thiên nga đen, khi bực thì bảo đấy là cỗ quan tài lênh đênh chở những tình yêu chết. Ngồi gondola chẳng khác ngồi tam bản nơi chi chít sông rạch Nam bộ dưới hàng dừa nước và vườn trái.
Trời bắc Ý xanh nhòa đầy mắt và dòng Kênh Lớn hắt bóng đêm ra biển Adriatic đang dội lại cùng với những vì sao lên sớm nở bên lòng tôi day dứt. Một ngọn gió mơ hồ cũng đủ để thảng thốt nữa là những bước sóng vô hồi đập vào bờ đá... Ta còn muốn theo bước chân du khách lang thang buông gót ngược xuôi....
Adriatic muôn dặm xanh. Trieste thân thiện thành phố cảng Italia đấy mà chẳng hẳn. Split Dubrovnik yên phận tưởng thiếp ngủ trong mốc rêu bên vịnh biển Croatia bỗng hoan cuồng khi đội bóng karo đỏ trắng ghi bàn. Kotor dựa lưng vách núi Đông Tây lộ cộ cứ khiên ta bất an ngại ngần với Montenegro....
Một vũ trụ xanh ánh tím òa xuống cổ thành Monsaraz bung biêng như chiếc yên ngựa đặt trên lưng con cá voi quẫy đuôi lơ lửng ở độ cao 195 mét. Chúng ta đang đứng trên đỉnh Monsaraz. Điểm cuối hành trình Portugal rơi vào tuần trăng giáp hạ. Xa mờ. Khởi từ cổ kính Lisboa rồi Cascais tiếp đến Evora với...
Khoảnh khắc rọi sáng thấu bóng tối nỗi buồn Việt. Lausanne đủ xa lạ và tĩnh lặng để tôi ngộ ra mình và thế giới vây quanh một thuở giá trị tồn nghi. Bầy thiên nga chớp trắng mành mưa. Con thiên nga đơn độc vẫn chung tình. Mây trắng vẫn cứ bay khi tôi không ở nơi này. Hồ Léman cũng vậy chẳng vì tôi xa...
Có 22 bài viết trong 1 trang. Bạn đang xem trang 1/1
  •  
  • 1
  •  
Chia sẻ trên Facebook