CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!! NICO-PARIS.COM - Không gian Văn hóa - Giáo dục & Dịch thuật Văn học - Espace Culture - Education & Traduction littéraire
Tùy Bút
Trong chút riêng hình như vẫn còn li ti cái riêng khác như bụi cốm. Thảo thơm chẳng hòng nắm bắt. Niềm yêu gió cũng lọt bay kẽ ngón. Và Tôi tin chỉ cần mang một bụi cốm trong tâm thức, người Việt dù lưu lạc bất kỳ tọa độ nào của thế giới, thì chẳng khác sẽ là ngày trở lại đang chờ.
Hấp tấp hai lòng tay chao chuyền chiếc bánh rau tầm khúc nóng rãy vừa đợi nhận lại tiền lẻ ta vừa tìm cách cắn ngay một miếng cho bõ thèm. Giời ạ một cái rùng mình vì nóng và…vì vị ngon hư thực bâng khuâng. Miếng tiếp theo hay tiếp theo nữa miếng nào cũng hấp tấp như là miếng đầu tiên của chiếc...
Xoáy ngầm tụ dòng khí đất Thăng Long chứa phong vật muôn nhà nông xứ Bắc mà đắp bồi nên văn hiến Việt của giai tầng quý tộc vẫn có nụ vối hương song hành những ngàn năm. Thưởng dưỡng nước nụ vối hương không thuần là biểu tính tinh kỳ của thói chơi mà là chỉ dấu của đẳng cấp khẳng định một giá trị đơn...
Chuối ngự hay chuối cau thời ấy chưa nổi danh mà chỉ ngầm lan danh tiếng với những người đã từng biết đến phẩm tính đồ tiến vua.Người ta trọng thức tọng no bụng hơn là màu vị. Nhưng chuối ngự hương chuối cau mật thơm thảo ở đâu đó trong nhân gian mỗi phiên chợ áp Tết vẫn hiện diện thấp thoáng trong...
Người làng học đòi mạch nha để gia công kẹo lạc kẹo dồi bán buôn dưới trấn Sơn Tây kiếm đồng dầu muối. Bà luyện mạch nha giữ nếp nhà dạy cho con cháu biết thêm ngọt thanh từ mầm lúa nhưng xiết kỳ công nhọc khó phòng cơ mà vẫn có thức sang ăn chơi và để hầu Nội món chiêu với trà mạn. Quý tộc Việt...
Đã bao nhiêu năm trong giấc mơ vẫn vộc nhớ nồi bánh tro cần tiếp nước thì tôi lại thấy mình cuộn tròn trong chăn. Đều đều giọng Mẹ kêu cầu Chúa đan chen giữa tiếng máng cối gạo òa đổ lúc xa lúc gần. Đâu đó trên chiếc sào tre gác trong gian buồngcủa Mẹ từng chùm bánh lạt vàng lạt đỏ mắt cáo buộc...
Phận vuốt tóc xoa tay vào dầu trẩu chuyển mực dẻo ra tấm gỗ nghiến dày nghiêm lạnh. Một lần nữa mực dẻo lại được vặn bộ như nhồi bột bánh gạo đến vã mồ hôi. Họa sĩ chăm chú đôi bàn tay biến ảo trong những thao tác tưởng rằng vô trật tự nhưng lại tuân theo một nhịp điệu thầm lặng của chàng. Đúng là...
Mẹ không gói bánh chưng chờ Tết bởi nước mưa a-xít hóa lưng trời cau chặt cụt đất vườn chia hương hỏa mấy chum khan chẳng còn chỗ để bày. Rừng tàng kiệt lạt giang ngắn đốt. Hạt nếp chỉ còn dẻo thôi hương sắc mất đi rồi. Củi gộc gốc tre sau nhà mối đục. Cà cuống cay se trong ký ức làng Hoàng. Thày...
Nàng bánh gạo nhũ danh là bánh đúc khác chi nàng Kiều long đong trong dòng chảy ẩm thực Việt từ lọt lòng giữa nhặm nhột rơm rạ cam chịu đứng cuối hàng tận hiến lòng thành mát lành cho cả người quê và kẻ chợ chưa một lần lấn tiến đòi ngôi thứ bậc. Kiều mười lăm năm lạc phận đôi lúc vẫn được cười rạng...
Khúc quanh Phù Ninh. Mặt đường loang nắng mưa. Mái nhà ẩn khuất. Bờ rào cây xanh. Ngõ hút sâu. Vườn cây ăn trái rờn rỡ lan man về khắp các ngả đồi cao thấp. Chiếc quán tre gầy chõng tre nhỏ đặt liền nhau mùa nào cũng chất ngất hoa trái đã níu giữ không biết bao nhiêu khách qua dừng xe nghỉ bước......
Có những con người tốt đẹp sống ở miền quê tốt đẹp với bao phong vị tốt đẹp vậy mà không thể sống cùng nhau chung mái nhà...bởi vì họ quá thiên lương...bởi làng quê quá hiền hòa...bởi rằng đã là như thế. Giới luật là để tốt lành cho những con người nhưng đôi khi lại chẳng vì một hai số phận. Một...
Chè hạt sen nhãn lồng là thức không kén thời gian trong ngày để thưởng. Ăn để giữ hương giữ vị giữ cái cảm giác của ta về trời đất về những thương khuất xa biệt của kiếp người. Ăn chè hạt sen nhãn lồng để người Việt nhớ trời đất Việt sao có những món ngon siêu thực đến vậy! Nhưng muốn hưởng trọn...
Dưới bếp hai chiếc mâm đồng ba chân loang nhòa ánh kim. Các thức lừng lẫy tỏa hương vị. Mẹ mướt mải chỉ bảo các chị cuốn nem tỉa hoa su hào cà rốt nhưng vẫn không quên nồi măng hầm xương đĩa xào bóng chân gà rút xương hành tây. Giò thủ tai nổi vân hoa của mộc nhĩ nấm hương. Giò lụa ngả ánh hồng...
Chiếc bát trước mặt tôi bỗng nhiên sóng sánh màu hổ phách dậy ngược lên sắc vị cà cuống cái sắc vị thơm cay nằm giữa quế chi với hoa hồi. Một sắc vị đời sống cao sang nhưng siêu thực. Vây quanh tôi là nghi lễ kính lên thưa xuống của người lớn. Ba chiếc chả lập lờ khiêu khích giữa thắm son cà rốt...
Với tôi, thời gian của tháng Giêng bắt đầu từ buổi hạ cây nêu. Ngày 7 lịch trăng, tháng Giêng mới mở rộng dài bon chen, mới ăn nghiêng bồ thóc. Lễ nghi nghiêm cẩn, khép nép nói thưa, cỗ bàn ngả ngốn thì đã những ngày thuộc Tết.
Thưa Mẹ ! Hoa đào nhiều lần buông bay mưa xuân, bám khăn áo Mẹ, trải đầy mặt đất. Cuộc đời đổi thay, nhưng đất trời thì vẫn vậy. Và con trai Mẹ cũng chẳng thoát khỏi phân vân trước sở nguyện riêng chung. Nhưng con chỉ có một sở nguyện lớn lao đến vô lý, rằng giá như bây giờ được trở lại ngày xưa... ...
Hương xôi lúa tan trong gió se. Thông thênh Tôi nhớ nỗi ruộng đồng. Hương xôi lúa quyện thân phận xứ Đoài: Vua áo vải, kẻ sĩ phong trần, dũng tướng thao lược, bậc tu hành mấp mé ngưỡng thần tiên và lớp người nông cam nhẫn, kết móng nền yên hòa... Nắc nỏm miếng ngon thong dong hồn quê nơi phố. ...
Dưới chân dốc đá Tôi ngước lên tịnh xá nơi lưng núi nhoi giữa tầm xuân dại sim mua và gió hoai. Mơ ban ngày Tôi cũng nhoai về giãy giụa rớm máu vì gai sắc lúng búng trước cư sĩ Nhất Không và ngắm ni cô nhỏ... Vị xi-rô tầm xuân giao hương rượu nếp cẩm trong cốc bạc trên tay nàng nhói dịu hơn cả vết...
Rồi độ Ngâu ngại ngần xuôi Bạch Hạc. Xanh bẫng trời neo bềnh mây trắng. Ba Vì cao. Tôi nhớ mình trong nhớ muôn xưa. Thơ dại. Ganh phần xôi trám với ni cô. Nũng hờn bà ngồi chọc kiến vàng đốt sưng ngón chân. Thưa Nội nắng đã ngẩn sau vườn xanh dầu dãi. Gió lộng muôn cánh lá trám loang loang trĩu vòm...
Đón mùa trám mới thường niên bà sắp món xôi đặc vị để Nội đãi Cha Xứ và Trụ Trì. Luân phiên năm nay xôi trám ruốc bông lườn chim ngói rượu sen thì sang năm trám trắng tươi hầu rượu nếp Vò Gi Sơn Nam hạ thì năm tới sẽ là trám đen nhồi nhộng tằm lá dâu sóng đôi rượu cúc năm tới nữa… canh trám nấu...
Cầm xác lá nhẹ bẫng Tôi chưa biết dưới lớp vỏ cây nứt dăm nâu mốc kia vòng sinh trưởng thêm một lần khép. Ngước lên vòm cao tua tủa đầu cành xoan mảnh khảnh sần đen, mắt Mẹ lấp lánh. Bàn tay giơ lên ngang trán, chẳng biết ngón tay Mẹ gầy hơn, hay đầu cành xoan gầy hơn.
Hình như ai gọi Tôi trong khu vườn nhà Nội. Gió xạc xào, bầy chim xanh vỗ cánh. Lan man rau tập tàng canh suông nêm muối mát lừ nối Xuân sang Hạ. Vị thuốc nam bao bọc Tôi yên cơn ho cảm và thuần dịu nỗi đau lưng nhức vai của ông bà...
Có 22 bài viết trong 1 trang. Bạn đang xem trang 1/1
  •  
  • 1
  •  
Chia sẻ trên Facebook