CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!! NICO-PARIS.COM - Không gian Văn hóa - Giáo dục & Dịch thuật Văn học - Espace Culture - Education & Traduction littéraire
Truyện ngắn
Nắng. Cứ nắng thật to lên. Mùa hè gì mà ảm đạm với gió mùa? Với những cơn mưa kéo dài suốt hàng tuần lễ? Những bức tường mốc rêu. Những áo quần mốc rêu. Bầu trời lúc nào cũng chăng đầy mây xám suốt từ đông sang tây. Sụt sùi mưa. Sụt sùi gió.
Chiếc máy bay Airbus 321 chầm chậm lăn ra đường băng cất cánh. Chuyến bay đã bị chậm mất gần hai mươi phút. Như thế cũng là mau mắn lắm với hãng hàng không được mệnh danh là Delay Airline.
Hắn giật mình chững lại hồi lâu trước một nụ cười ảm đạm phấn son trong ánh sáng tối tăm bức bối của căn phòng. Một gương mặt ngờ ngợ chẳng quen mà cũng không lạ. Nụ cười của người duy nhất ngồi trong quán dĩ nhiên làm hắn chẳng thể nghi ngờ. Nhưng cũng không thể biết ai đang là chủ nhân của nụ cười...
Hắn trùm chăn nằm trên giường bấm điều khiển bật chiếc tivi đặt ở cuối phòng dò tìm kênh National Geographic. Bật nút mute cho âm thanh tắt hẳn. Kênh truyền hình rất hấp dẫn này đang phát chương trình nói về “Hội chứng ngoài cuộc” của người Mỹ. Người thanh niên da màu bị hành hạ đến chết ngay trên con...
Hà Nội rộng hay chật. Tôi chẳng thể biết nữa. Nó mỗi ngày một rộng ra. Hẳn thế. Nhưng bất cứ thứ gì phình ra thì cũng phải có giới hạn chứ? Là tự hỏi thế thôi. Có những thứ phình ra vô giới hạn. Theo cấp số nhân. Đại khái hơn nửa đời tôi sinh ra lớn lên ở Hà Nội chỉ có duy nhất một con đường được mở...
Bây giờ là thời của tai nạn giao thông. Mỗi ngày cả nước chết khoảng bốn chục người. Bị thương không kể xiết. Người ta gần như đã quen với chuyện một ngày bỗng nhận tin người quen từ giã cõi đời chỉ vì một tai nạn giao thông vớ vẩn nào đó. Trùng hợp ngẫu nhiên tai nạn của nàng và của hắn do người khác...
Lão tỉnh dậy giữa bốn bề trắng muốt giường bệnh viện. Hai chân bó bột treo cao khỏi mặt đệm. Mạng sườn dán băng dính chồng đè mấy lớp lên nhau cứng quèo như mặc chiếc áo giáp bó sát. Những vết thương nhức buốt toàn thân khiến lão gần như không còn cảm giác cụ thể về từng thương tích trên người. Cả người...
Mười hai giờ đêm. Chuông đồng hồ phía nhà thờ lớn uể oải buông từng tiếng chông chênh lạc nhịp trong gió bấc. Cơn gió mùa đông bắc mới về lúc ban chiều. Rét tháng chạp ở thành phố ngùn ngụt nhà cửa bê tông sắt thép cũng không khác gì đồng quê trống trải. Dường như những khối nhà đen sì đã được gió làm...
Người lái xe chở gạch thả anh và nàng xuống cửa khách sạn Gió Ngàn. Ngôi nhà diêm dúa với những gờ chỉ và hoa văn đắp nổi hệt một chiếc bánh ga tô bơm kem vụng về. Buổi sáng trên đường xuống đây anh đã bắt gặp một quần thể kiến trúc như vậy trên khu đất rộng bốn bề trống trải. Một ngôi trường đại học....
Có 9 bài viết trong 1 trang. Bạn đang xem trang 1/1
  •  
  • 1
  •  
Chia sẻ trên Facebook