CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!! NICO-PARIS.COM - Không gian Văn hóa - Giáo dục & Dịch thuật Văn học - Espace Culture - Education & Traduction littéraire
TRANG VIẾT CỦA BẠN

KHI MÙA VỀ THÀNH PHỐ - NGUYỄN THỊ THANH XUÂN

Thứ tư ngày 14 tháng 1 năm 2015 12:00 AM

Sáng mồng hai, ngồi vào máy tính, bồi hồi như lần đầu tiên đến nơi hẹn với chàng. Những dòng chữ hiện ra hối hả từ cảm xúc giao mùa chợt đến. Đã quen với cái Tết của phương Nam – Sài Gòn 30 năm rồi, nàng nghĩ rằng mình hiểu được những bước chuyển mình của mùa xuân nơi đây đến độ có lúc tưởng chừng nhàm chán. Đôi khi ở nơi này, vọng tưởng nơi kia, như một câu thơ “Ở trung du nhớ dáng nguồn”. Lúc  thì  mơ về Đà Nẵng, thành phố quê nhà với màu vàng hoa cải; khi lại nhớ Hà Nội với vệt liễu rũ hồ Gươm; thảng hoặc hiện lên trong trí tưởng Đà Lạt đồi cao, lũng thấp; và Huế những chiều tím sương mù…

Nhưng gần đây nàng nhận ra trong mình nỗi khát khao cảm nhận Sài Gòn, không gian mà nàng đã và sẽ đi – về nhiều nhất, nơi chốn mà nàng đã và sẽ trú chân lâu nhất trên cõi đời. Ngắm nhìn và lắng nghe, nàng như muốn thấm mình vào nhịp đập của thành phố này.

Người ta thường nói rằng nơi đây chỉ có hai mùa: nắng và mưa. Kỳ thực đó là cách nhìn giản lược trên những đặc điểm mà ai cũng thấy từ thiên nhiên. Còn với nàng, mùa là kết quả từ sự tác thành đẹp đẽ của vũ trụ và con người.  Mùa xuân ở nơi đây được chuẩn bị từ rất lâu, trong lòng người và trong sự sinh sôi của đất trời.

Cuối năm, len mình giữa những tháp dưa hấu, trái nào cũng xanh biếc, tròn căng; giữa những cội mai chi chít nụ xanh hoặc bừng nở vàng rực; giữa các chậu tắc kỳ công lắp cành, chen chúc quả…nàng ngỡ như nghe được tiếng rì rầm chuyển hoá âm thầm, bền bỉ của phù sa phương Nam vào cây lá, nàng mường tượng đôi bàn tay chăm chút cẩn trọng và hào hứng của những người làm vườn.

Bắt đầu vào trung tuần tháng Chạp, đi trên đường phố, nàng hồi hộp ghé mắt nhìn qua các sạp báo. Sài Gòn ăn Tết bằng báo và hoa trái, khi lệ đốt pháo xuân không còn. Khi những chiếc ghe khẳm lừ cây trái và hoa từ miền Tây về cập bến Bạch Đằng, thì những chuyến may bay, xe đò và cả xe máy hối hả mang những chồng báo xuân đi phát hành khắp nước. Ao ước nhưng chưa bao giờ có thể mua hết những tờ báo Xuân, nàng thường dừng lại ven đường liếc qua, cảm giác như vào hội làng, gặp một đoàn thiếu nữ thanh tân, cô nào cũng tươi tắn phô bày hết những nét đẹp của riêng mình.

Những người làm vườn và những người làm báo đã gặp nhau trong ý tưởng làm nên khuôn mặt mùa xuân của thành phố này. Họ đã gửi vào đó  tâm hồn họ, những hy vọng và cả băn khoăn, thắc thỏm. Khí hậu của thiên nhiên cũng như lòng người lắm khi thất thường.

Khoảnh khắc thư thả đầu năm, nàng nhẩn nha thả mình trong những trang báo xuân. Mắt thoả thuê vì sắc màu và hình ảnh, nhưng trí vẫn còn khao khát. Có khuôn mặt quen thuộc xuất hiện hằng năm, nay gặp lại, mừng vì thấy sức bút vẫn bền. Lại rất vui vì được đọc một người viết mới toanh, với những lời văn ngập ngừng hay táo bạo.

Cuối năm, trong dòng người tấp nập, nhìn thấy niềm vui hãnh tiến trên chiếc xe chạy ào ào, chở gốc mai cổ thụ sum suê, bên cạnh hạnh phúc khiêm nhường của  đôi vợ chồng đèo nhau xe đạp, tay nâng niu một nhành mai bé nhỏ. Cuối năm, cùng chàng lang thang qua các ngả đường đêm thành phố, mắt thú vị ngắm những nam thanh nữ tú sang trọng, mãn nguyện bước ra từ những cửa hiệu thời trang cao cấp thơm tho, sáng loáng ánh đèn; và lòng lại vui vui ấm áp khi bắt gặp một đám đông lao xao xúm lại chọn hàng xôn trên vỉa hè đường phố. Vào hàng hoa, những chàng trai trẻ phong cách hiện đại và nhã nhặn mời chào, giới thiệu. Yêu biết bao những cành hoa cát tường phơn phớt tím hồng, mong manh như một nỗi niềm hư thực, nhưng rồi lại chọn lyly hồng và lan đỏ, vàng để có một bình hoa vừa ý cả nhà.

Giờ khắc giao thừa nơi đây lắng xuống trong tiếng còi tàu trầm vang vọng lại từ bến cảng. Trên màn hình truyền đi trực tiếp, nàng xúc động khi bắt gặp những khuôn mặt trẻ già ngước lên hân hoan mừng đón pháo hoa: những mùa xuân hòa bình đã có; để vượt qua đói nghèo, lạc hậu, con người thành phố này đã không ngừng lao động và kiên trì hy vọng.

Ngày đầu năm, nắng vàng như mật ong, giục giã những nụ hoa mãn khai. Lòng nàng nao nao một điều rất lạ. Giản dị, chân thành và hào phóng, thành phố này có lẽ còn rất nhiều bí ẩn mà nàng chưa hiểu hết. Nhưng thật hạnh phúc khi đầu xuân ra ngõ gặp một nụ cười rộng mở thật thà. Chính nơi đây, nàng được bảo bọc và đã trưởng thành. Chính nơi đây nàng nhận được tình yêu và sự yên bình .



N.T.T.X - Ging viên Khoa Văn học và Ngôn ngữ
 Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn
 Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh

Ảnh: Tư liệu

 

Lưu trữ Skip Navigation Links.
Expand  Năm 2012 Năm 2012
Expand  Năm 2013 Năm 2013
Expand  Năm 2014 Năm 2014
Expand  Năm 2015 Năm 2015
Expand  Năm 2016 Năm 2016
Expand  Năm 2017 Năm 2017
Expand  Năm 2018 Năm 2018
Expand  Năm 2019 Năm 2019
Expand  Năm 2020 Năm 2020
Expand  Năm 2021 Năm 2021
Expand  Năm 2022 Năm 2022
Expand  Năm 2023 Năm 2023
Expand  Năm 2024 Năm 2024
Chia sẻ trên Facebook