CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!! NICO-PARIS.COM - Không gian Văn hóa - Giáo dục & Dịch thuật Văn học - Espace Culture - Education & Traduction littéraire
TRANG VIẾT CỦA BẠN

LẠC VÀO XỨ TUYÊN - TRẦN TRƯƠNG

Thứ bẩy ngày 11 tháng 8 năm 2012 4:10 PM

Nico-paris.com: Nhà thơ Trần Trương, quê ở Hưng Yên, tốt nghiệp trường Đại học Văn hóa Hà Nội, hiện sống và làm việc tại Hà Nội.  Ông là nhà nghiên cứu văn hóa và nhà báo tâm huyết có 40 năm tuổi nghề. Năm 1997 đến 2005, ông giữ chức phó tổng biên tập Tạp chí "Toàn cảnh -sự kiện và dư luận" của Bộ Văn Hóa và Thông Tin. Từ đó tới nay, ông là ủy viên ban biên tập Tạp chí THƠ - Hội Nhà văn Việt Nam.

Đã xuất bản:  Tiểu thuyết "Phía ấy là em" (NXB Thanh Niên -1993) và 4 tập thơ do Nhà xuất bản Thanh Niên, NXB Văn học, NXB Hội Nhà Văn ấn hành cùng một số bài trong các tuyển tập thơ chung.

Mỗi miền quê Việt thân thương ông đã qua hay trên hai mươi xứ sở xa xôi nơi ông đến, thơ cùng ông lưu dấu hành trình. Thứ bảy mơ màng nắng đầu thu tháng Tám, Nico-paris.com vui mừng được "lạc vào" Vườn Thơ ông.


 

SA PA sương vương  


Sương mềm hơn lá cỏ
Cỏ ngậm đầy sương rơi
Phố phường giăng như lụa
Vắt ngang núi ngang đồi
 
Sa Pa giấu nụ cười
Ẩn vào trong thung lũng
Sau vành khăn thổ cẩm
Thì thầm lá thông reo
 
Bất chợt mây dâng cao
Nắng bồng bềnh rơi xuống
Nghe thác Bạc rì rào
Thơm thơm mùi thảo quả
 
Sa pa em hồng má
Níu bao đôi mắt nhìn
Ríu ran muôn nhành lá
Đan rộn ràng tiếng chim
 
Cứ lặng im, lặng im
Dắt tay em qua phố
Sương vương vào nỗi nhớ
Ta nhòa vào sương vương…

 


Lạc vào xứ Tuyên

                              
 
Rồi một ngày trên con đường xa ấy
Tôi về Tuyên cùng phố núi cao xanh
Bởi thương quá có một người em gái
Tóc như mây và đôi mắt trong lành
 
Tôi nghe sóng sông Gâm gầm thác dữ
Chuyến bè về rào rạt bản Nà Hang
Và lạc giữa cánh rừng già Chiêm Hóa
Trong sương giăng đặc quánh đại ngàn
 
Khi đêm xuống trăng rơi vào thung vắng
Cọn nước thì thầm kéo suối lên nương
Ruộng bậc thang như vòng cườm khoanh núi
Trâu cuối sàn  nhai cỏ ngai ngái hương
  
Thì tôi biết giữa mênh mông xứ núi
Có bao điều xao xuyến để nhớ thương
Và uống mãi như thắm vào ché rượu
Mối tình xa nghiêng  với vít tay cần
 
Rồi lửa nữa cứ bập bùng thao thức
Với mắt người con gái đắm trong tôi
Không phải đâu con nai vàng ngơ ngác
Tóc em thơm cho gió cuốn bồi hồi
 
Tôi đếm hết những rừng luồng, rừng nứa
Những sa mu, những sến, táu ,đinh ,lim
Trong hoang sơ có em
Đàn ong bay thảng thốt đi tìm
 
Đố ai quét sạch lá rừng
Về Tuyên mới biết từng từng lá rơi…
 
Tôi cúi xuống trong bộn bề sắc lá
Nhặt vô tình thấy bóng lá hình em..
Ướt sương chiều lóng lánh
Mình lạc vào xứ Tuyên…

Nhặt lá vàng tôi nhặt được bóng em

 


Bài thơ viết ở  Ba Vì
(Kỷ niệm 4 năm Hà tây được Hà Nội hóa!!!)

 
Tôi mất xứ Đoài mất cả mây
Mất người con gái mắt Sơn Tây
Cả làng chân đất lên Hà Nội
Mà tương mẹ ủ vẫn còn đây
 
Đâu còn xứ Đoài mây trắng nữa
Bây giờ bụi đất mịt mùng bay
Làng phá tre đi xây gạch mới
Xô  xệch nhà  tầng học mót Tây

Cứ tưởng dân mình mơ đất thánh
Hóa ra bánh tẻ vẫn thơm lừng
Các ngài La Hán trong chùa Mía
Có đâu khác vẻ, vẫn khom lưng
 
Họ bảo ngày mai lên hiện đại
Nhưng mà hiện tại rách mồng tơi
Bác Tản Đà ơi ,thôi tỉnh lại
Để ngắm sân golf thỏa nỗi đời…

Trần Trương

Lưu trữ Skip Navigation Links.
Expand  Năm 2012 Năm 2012
Expand  Năm 2013 Năm 2013
Expand  Năm 2014 Năm 2014
Expand  Năm 2015 Năm 2015
Expand  Năm 2016 Năm 2016
Expand  Năm 2017 Năm 2017
Expand  Năm 2018 Năm 2018
Expand  Năm 2019 Năm 2019
Expand  Năm 2020 Năm 2020
Expand  Năm 2021 Năm 2021
Expand  Năm 2022 Năm 2022
Expand  Năm 2023 Năm 2023
Expand  Năm 2024 Năm 2024
Chia sẻ trên Facebook