Biết thì sống
Nhà ông trưởng thôn bị con đường
đâm thẳng vào cửa.
Mở sách Lý Số ra xem
có họa.
Sách còn ghi
ở mục Nốt ruồi
trang 267 dòng thứ 3 từ dưới lên
ám chỉ những người tơ tít, lăng nhăng.
Nhận đúng nốt ruồi bên mắt trái chị thu tiền điện
đêm qua bị bắt quả tang
đang ôm hôn ông trưởng thôn trong quán thịt chó...
"Biên bản lập thành 05 bản
Có giá trị pháp lý như nhau".
Lão chủ quán thịt chó biết lắm chuyện
bị người đến nắm tình hình
lấy lời khai suốt năm tiếng đồng hồ
về đến ngõ vợ đã mắng té tát
Bạc đầu còn ngu!
Lão cay mũi
ức đến tận cổ
nhưng nghĩ đi nghĩ lại
thấy đúng quá
lén lút uống dăm ba chén rượu
ra sân nhìn nắng lên.
Lần sau biết chỉ để bụng
nói làm gì.
Sống hồn nhiên
I
Vợ tôi bảo muốn chữa bệnh đau đầu
phải hồn nhiên như cây cỏ.
Về thôn quê thấy cỏ ngút ngàn
tôi dang tay nhờ gió lay lắt
giống các fan hâm mộ đưa theo nhịp bài hát.
Đung đưa một lúc cũng mỏi
càng thêm đau đầu trong nắng tháng sáu
bởi phải tưởng tượng ra mưa xuân
trời âm u và có gió nhẹ.
II
Vợ lại bảo dù trí tuệ uyên bác
nhưng chân tay ngại cử động
cũng chẳng nghĩa lý gì.
Tôi vắt sợi dây qua xà nhà
buộc một đầu vào chỏm tóc
cả lúc chăm chú đọc sách
tay vẫn giật như culi kéo quạt*.
Vợ chồng thay nhau ngủ
quyết không làm người thừa
vừa tư duy vừa cầm dây giật.
III
Tôi làm vườn để di dưỡng tinh thần
tưới một cây lại uống thêm chén nước
nhà tôi có năm mươi sáu cây.
Một tiếng chim bủa lưới khắp vườn
líu lo bọc lấy tôi từng lớp kén
muốn thoát ra ngoài phải cắn vỡ tiếng chim
hàm tôi yếu và răng không còn sắc.
Lại ngập ngừng thêm bao thơ mộng
tôi pha trà đem dâng cho cây.
________________________________
* Nghề trước năm 1954. Người kéo chiếc quạt lớn bằng cót bọc vải, hình chữ nhật, treo trên trần nhà, dây kéo được luồn qua một cái ròng rọc.
*Tranh trừu tượng: Sylvain Mounet