Những bông hoa mùa thu
Mai Văn Phấn
16. Ăn miếng ngon này, uống ly trà này. Cho em cả hạt muối, khăn lau, nước chấm. Cả tương cà, đầu đũa, cơm thơm... Lúc xa em dặn anh phải ăn ngủ điều độ, ăn thêm một thìa cho em. Anh là con sam bơi quanh bàn ăn xếp đầy thực phẩm. Theo nghi lễ loài sam, trước khi ăn anh luôn đưa thức ăn lên cao. Luôn nhớ em trên lưng, con sam cái khổng lồ bao trùm mặt đất. Em là đám mây trôi đi chậm chạp, bình minh rẻ quạt, con sư tử xù lông, con sóc chuyền cành thoăn thoắt. Gió lùa gió quẩn chân anh. Mưa mịn màng, mưa rây rây lành lạnh... Anh đang cõng bầu trời bằng đôi chân rắn chắc. Những hạt mầm tìm ra ánh sáng dưới lưng anh. Tiếng cười trẻ con xổ tung từng chuỗi hạt. Con sâu đo lẩn thẩn bò quanh cuống lá úa vàng. Bông mẫu đơn đầu ngõ nở vội... Gió mùa… gió mùa... Và nước chảy, nước chảy!
Có lúc quên lời em dặn. Nhưng đã thành bản năng, anh lại bơi đi và đưa thức ăn lên cao.
17
Anh và em tập nóiTay xòe tay Mặt trời len vào cánh rừng rậm rạpĐường chỉ tay đan bện từng sợi song mâylối mòn heo hút, dây hoa leo chằng chịtNhững vết chai sần nguyên thuỷ hồng lên từng lớp đất nâu Em bảo hôm nay trời lạnh Anh phân vân không phân biệt được mưa bụi phơi phới bay hay lửa reo phần phậtHơi thở ấm hơn hay tiếng chuông ngân? Anh cầm trên tay hòn than nóng bỏngngậm lút sâu vào lưỡi câu sắc nhọnnằm trên từng mũi kim nhói buốtuống vội vàng ngụm nước đang sôi Và em và anh... Mọi khái niệm hoàn toàn vô nghĩakhi đôi môi cuống quýt tìm nhaunét mực hiện lên rất rõ hình hàibắt đầu lăn bánh xe thổ mộvà hoàng hôn vừa tuột khỏi chân mâyvà rượu ngon sưởi trong lồng ngực
18
Xẻ bóng đêm nhìn sâu vào chân mây hé rạngNhững tháp chuông ứa máu cho lời nguyện cầu vội vã lên xanhNhững luống đất lật mìnhđể lộ màu mỡ phì nhiêu bao năm chôn vùi đáy sâu u tối Sông rì ràoNon cao thác đổCả nắng mới, sương mùVà hạt mưa gần lắm ở bên ta Hơi thở bật tung lớp vỏ cứng những hạt giống em vừa gieo vãiCơ thể căng lên, trải rộng Em gối lên anh kè đá chắn sónglàm hàng cây ngăn giông bão đi qua
19
Ngựa hoang tung vó trên thảo nguyênkéo mây làm gió, sấm chớp Nước từ đáy sâu trào lên mặt đấtdồn thành ao chuôm thành hồ nước lớncuộn chảy vào sông suối, vào cơ thểdâng lên ngực, lên đỉnh tóc anh Biến anh thành bó đuốc, que diêm, sáp nến... Đôi môi thiêu đốt những vùng đất rộngCặp mắt vằn vện hung dạinổ tung từng trái cây đơn độccon chữ đơn lẻnhững bến vắng cuối cùngtiếng chim xa mất hútcon thuyền độc mộccắt đứt giò hoa lưỡng tính đung đưa... Thét lớn đến chếtIm lặng đến chết mà tái sinh thế giới Ngựa tung bờm...Không thấy bờm.Hý vang không tiếng hýTrên trời cao phút chốc lại tung lên từng cọng cỏ mướt xanh.
20
Gần em nghe trăng lênngồi trong quả chuông ánh sáng áo em thành áo anh
tóc em thành tóc anh vai em thành vai anh hơi em thành hơi anh tay em thành tay anh...
Gần em cho mưa baycỏ dưới chân đang hàn gắn thế giới dòng sông em tắm mát cánh đồng
chân dài em chao nghiêng mặt đất vòm ngực em dâng tới đỉnh trời hơi thở em thổi tung bờ bãi làn môi em nghiền anh thành bụi Gần em được ăn uống, nói cườingủ ngon, tự do... được sống… để vùi xương tủy mình vào cơ thể em
để quẫy đạp đầu thai sang kiếp khác
để cưa đứt, lộn ngược, uống hết
để nổ mìn phá đá nung vôi
để lưỡi rìu xé toang thân gỗ...
(Còn tiếp...)
Tranh màu nước: Yann LESACHER