THÁNG BA Ánh đèn tựa ánh trăng, bóng tối ấm hàng mi lay độngCây trong vườn khoảnh khắc đầy hoaNăm tháng đi qua trong rượu nếp ngọt ngào Phố đã lên đèn còn hoàng hôn thoảng bên vaiTiếng nói quyện vào nhau không dứt được Ánh mắt nói và lặng im và thở dàiLời là hy vọng nguyện cầu là cả và quá khứ tương lai Tháng Ba mênh mông mây lôi tụ chân trờiChiều như tiệc ly, phút dừng thảng thốtGương mặt trắng ngần mùi thơm mái tócXức dầu vào không gian dịu vết thương./. THÁNG BA (coincided) Bông hồng nở trong không gian từng cánh đỏTháng Ba chợt nồm gió cuốn hoa bayLá mùa đông cây xà cừ nặng nề xơ xác ngàn ngọn roiĐón đợi vầng triều thiên mùa hạ Lớp lớp ngói xưa đổ về nín lặngMây tả tơi sừng sững gió đổi chiềuBông hồng nở một lời mời gọiChầm chậm khẩn nài nỗi da diết tình yêu Hoàng hôn dài đã vắng cả xung quanhHồng lắt lay khoảng hồng rạng rỡGió đập thình thình bên kia cánh cửaSắp đến lễ Vượt Qua và cơn lạnh cuối cùng./. THÁNG BA (tiếp) Có thể không anh cho tôi cả nỗi buồnEm có thể cho tôi thỏi son môi chưa mòn vẹtNhững chiều mưa xuân loáng đường như mực ướtNgồi bên nhau như cốc rượu sánh đầy Ngày nặng nề nhích trên đường vaiDùng dằng cuộc chia ly giữa những lần gặp mặtMột bóng tối chờn vờn vỗ vào im lặngMột câu nói mơ hồ nhợt nhạt bên vành tai Như màu áo em thay khi ngày chợt ấmNhững ẩn dụ tầm thường chợt sống động trên môiKẻ lịch lãm chuyện đời buồn kể lạiNỗi cay đắng trần gian khi Chúa xuống làm người./.
THÁNG BA
Ánh đèn tựa ánh trăng, bóng tối ấm hàng mi lay động
Cây trong vườn khoảnh khắc đầy hoa
Năm tháng đi qua trong rượu nếp ngọt ngào
Phố đã lên đèn còn hoàng hôn thoảng bên vai
Tiếng nói quyện vào nhau không dứt được
Ánh mắt nói và lặng im và thở dài
Lời là hy vọng nguyện cầu là cả và quá khứ tương lai
Tháng Ba mênh mông mây lôi tụ chân trời
Chiều như tiệc ly, phút dừng thảng thốt
Gương mặt trắng ngần mùi thơm mái tóc
Xức dầu vào không gian dịu vết thương
./.
THÁNG BA (coincided)
Bông hồng nở trong không gian từng cánh đỏ
Tháng Ba chợt nồm gió cuốn hoa bay
Lá mùa đông cây xà cừ nặng nề xơ xác ngàn ngọn roi
Đón đợi vầng triều thiên mùa hạ
Lớp lớp ngói xưa đổ về nín lặng
Mây tả tơi sừng sững gió đổi chiều
Bông hồng nở một lời mời gọi
Chầm chậm khẩn nài nỗi da diết tình yêu
Hoàng hôn dài đã vắng cả xung quanh
Hồng lắt lay khoảng hồng rạng rỡ
Gió đập thình thình bên kia cánh cửa
Sắp đến lễ Vượt Qua và cơn lạnh cuối cùng
THÁNG BA (tiếp)
Có thể không anh cho tôi cả nỗi buồn
Em có thể cho tôi thỏi son môi chưa mòn vẹt
Những chiều mưa xuân loáng đường như mực ướt
Ngồi bên nhau như cốc rượu sánh đầy
Ngày nặng nề nhích trên đường vai
Dùng dằng cuộc chia ly giữa những lần gặp mặt
Một bóng tối chờn vờn vỗ vào im lặng
Một câu nói mơ hồ nhợt nhạt bên vành tai
Như màu áo em thay khi ngày chợt ấm
Những ẩn dụ tầm thường chợt sống động trên môi
Kẻ lịch lãm chuyện đời buồn kể lại
Nỗi cay đắng trần gian khi Chúa xuống làm người