CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!! NICO-PARIS.COM - Không gian Văn hóa - Giáo dục & Dịch thuật Văn học - Espace Culture - Education & Traduction littéraire
Thơ Nguyễn Chí Hoan

NHỮNG ĐÁM MÂY

Chủ nhật ngày 24 tháng 2 năm 2013 12:00 AM

Mây bay qua trên thành phố rộng thênh
Tháng ba, những nụ hoa tím đỏ
Những đám mây như đường viền của gió, như những tán cây của một rừng mong nhớ, những giấc mơ đã lìa tâm trí, những câu đố hiện trên bức tường xanh

Những đám mây như từng đôi mắt nhắm
Như trăm chiếc kiệu hoa rèm buông phủ kín
Ta đếm nỗi chờ mong như chơi trò đố lá, như bàn tay đếm lần chuỗi hạt
 
Khao khát bình yên như mây ngày nắng đẹp
 
Khao khát đổi thay như những đám mây
 
Bay qua bay qua, một khoảng trời bỗng rợp bóng lẻ loi
Lớn lên trong cô đơn như một ngọn lửa xanh, một cái cây trên vách đá
Lớn lên như một làn da mịn
che đậy một vết thương suốt đời đập phách, suốt đời không ổn định
và suốt đời mở to mắt
Lớn lên như tất cả những gì sinh ra từ đất sinh ra từ nước như tiềm ẩn sinh sôi tầng tầng lớp lớp
 
Ta như con lợn rừng đi giữa mùa măng, một con thuyền đi trong luồng cá, như một kẻ không nhà nơi góc tường nhóm lửa trong đêm giao thừa mùi thơm bỏ ngỏ
Như một kẻ tu hành ở nơi góc chợ, một gánh hàng rong ngày Chủ nhật trên phố, như đôi mắt trẻ con giữa đám đông tìm mẹ hay giữa rừng người đôi mắt mẹ tìm con
 
như mây bay qua, một khoảng trời bỗng tối
 
Chia làm hai như trong nhà-ngoài cửa, như mảnh đất ta đi chia hai nửa, ngày-đêm
 
Là của anh mà không phải của em, nhưng chỉ là một đám mây có kể gì chân trời góc bể
 
Như một cuộc đời chia làm hai nửa, chia làm hai làm hai bất tận, như cây tre nối vào trăm đốt như cây chuối nở ra trăm bẹ như Bà Phật trăm tay trăm mắt như đám mây nở ra tầng tầng lớp lớp tỏa trong không gian những hạt tìm nhau mịt mờ xa cách
 
Chia làm hai như đôi tay, đôi mắt, đôi vai
đôi bờ suối bờ sông đôi bờ tiếng gọi
như Con Quạ ngậm Chòm Sao
như mồm ngậm lưỡi
lặng im ngậm vào tiếng nói
như cái Khoảng không ngậm lấy cái Hình hài
như bóng mây trên đầu, đến cửa, chia hai
 
Và một ngày dài như những đám mây
Loang lổ nắng đang đông buổi chợ
Loang lổ ngói xưa những gam nâu đỏ
Loang lổ tháp cao phố chật
Loang lổ thời gian, đời lẫn trong ngày, những phút không giây những giờ ngoài mặt số, những tháng những tuần không trôi được nữa, như những khóm cây chạy ngược đoàn tàu, như đôi mắt bây giờ chạy ngược khóm cây, như Bến chẳng xuôi mà Sông không thể ngược
 
Một ngày dài như những đám mây đến tận năm năm, mười năm, mười lăm năm về trước
 
Đếm những hạt mưa trong gió táp
Như đếm mây ở phía chân trời
Đếm tóc xanh dày, hay giản đơn là đếm trên một ngón tay
 
Và một ngày dài như những đám mây, tất cả bầu trời ở trên mặt đất, tất cả kiếm tìm ở ngoài con mắt, tất cả lặng im nở đầy trống rỗng như mây tỏa ra nhợt nhạt vòm trời
 
Và khóe miệng thanh tân từ dĩ vãng mỉm cười
 
Rồi mây bay qua thành phố rộng thênh như nước mắt ngày xưa trôi qua cổ họng như giấc mơ đi qua lúc bần thần tỉnh thức như hẻo lánh sân ga chuyến tàu ngày duy nhất
 
đã đi qua
./.


N.C.H 

Chia sẻ trên Facebook