PHÚ THỌ - 1
Sau lưng gió thổi mười năm buốt
Lãng bước một thân đứng ngửa Trời.
Có cây cọ già cong nghiêng nắng
Bây giờ trái chín, trái lăn theo.
Ta ơi đã cạn mùa ngơ ngác
Tay trắng xòe hai ngạo với đời.
Đất giữa kiệt khô tầng sỏi đá
Móng ngựa khua giòn vấp mồ hôi.
Trung du mẹ gọi ta về lại,
Ruộng thấp đồi cao kéo ách cày.
Lúa xém ngô khoai khàn giọng nói
Lòng trần đen đúa nhám tro than.
Chớp mắt đời trai bay kẽ ngón
Sông Thao lở xói nỗi bạn gầy.
Vọng ngước mờ xa sang núi Tản
Hương người năm cũ nhạt chân mây.
Ta bẻ ngón ta, ta bứt tóc
Nửa chén hoàng hoa cũng cạn ngày.
Em hát mười năm còn lỗi nhịp
Độc huyền đứt khúc trắng mây say…
Mười năm mẹ hỏi còng khung cửa
Và mắt mười năm mắt lá răm.
Giọng chị hiền ta trong trăng tỏ
Bỏ cả mười năm cải cứ vàng.
Ta vấn khói Trời rơi tràn mắt
Gánh vã mười năm vạ vật đường.
Gặm nhấm mười năm sờn từng nét
Mực xanh dốc lọ chữ xông xênh.
Mười năm ta bỗng là xa lạ
Em cũng thay tên đổi họ người.
Chân mỏi mười năm đi rồng rắn
Điệu Xoan*còn đấy mấy mươi câu…
Ta ơi bèo bọt mười năm sứt
Đọc sách mười năm ngớ ngẩn cười.
N.T.T.K - 1995
* Xoan: Một điệu dân ca của Phú Thọ