Tôi đến đây để giẫm lên bóng mình trên sàn gỗ pơ muSoi bóng mình trong vô vàn hốc mắt om omNghiêng ngó lờ mờ bốn chiều mặt kínhTrong túi Tôi những đồng tiền cầm giữ trí khônChúng thuộc hết sẹo và chai sạn của Tôi Đừng hỏi Tôi cách ấy em ạ .Tôi gã trai trung du nửa dại nửa khờLà người câm rụt lưỡi tự bao giờLà động cơ hết xăng, bóng đèn cháy tócLà vỏ chai không, điếu cày tụt nõLà những vu vơ mưa gió chẳng trên trời.Đây thân Tôi mấy thịt xương chắp váđang mốc mêu dưới quần áo xênh xang Đừng ôm Tôi riết róng em ạ.nụ cười này Tôi mới sắm được thôiđớn đau còn chẳng biết nữa là vuiLui lui ra em, có thể Tôi mang vi rútMón xúp thập cẩm hôm qua và mai nữaNhẩy một chân, bò một chân trên các hội chứng stress, cơn sầu đi bơ vơ trí thức... Em-con chim đêm xanh đỏ đẹp xinhKhông thể treo lồng, ăn thịt cũng khôngNếu muốn gì thêm, em ngồi xuống!Cùng chuyện trò, cùng gắng lặng imVà có thể...Em phất lên tà áo đỏdốc vào Tôi thứ tai họa dịu dàng.
Tôi đến đây để giẫm lên bóng mình trên sàn gỗ pơ mu
Soi bóng mình trong vô vàn hốc mắt om om
Nghiêng ngó lờ mờ bốn chiều mặt kính
Trong túi Tôi những đồng tiền cầm giữ trí khôn
Chúng thuộc hết sẹo và chai sạn của Tôi
Đừng hỏi Tôi cách ấy em ạ .
Tôi gã trai trung du nửa dại nửa khờ
Là người câm rụt lưỡi tự bao giờ
Là động cơ hết xăng, bóng đèn cháy tóc
Là vỏ chai không, điếu cày tụt nõ
Là những vu vơ mưa gió chẳng trên trời.
Đây thân Tôi mấy thịt xương chắp vá
đang mốc mêu dưới quần áo xênh xang
Đừng ôm Tôi riết róng em ạ.
nụ cười này Tôi mới sắm được thôi
đớn đau còn chẳng biết nữa là vui
Lui lui ra em, có thể Tôi mang vi rút
Món xúp thập cẩm hôm qua và mai nữa
Nhẩy một chân, bò một chân trên các hội chứng stress, cơn sầu đi bơ vơ trí thức...
Em-con chim đêm xanh đỏ đẹp xinh
Không thể treo lồng, ăn thịt cũng không
Nếu muốn gì thêm, em ngồi xuống!
Cùng chuyện trò, cùng gắng lặng im
Và có thể...
Em phất lên tà áo đỏ
dốc vào Tôi thứ tai họa dịu dàng.