7.
Ảnh chụp em bước lên bờ đá ven biển. Anh tình cờ nhìn bức tranh khác, hình dung em một chấm nhỏ trên đồng, vẽ bằng giọt màu phất nhẹ. Triền cát mịn. Lối lên bờ là cánh đồng. Tóc em gió cuốn nơi tàng cây yên lặng. Ước sao lúc này đàn chim bay qua không sợ hãi, sà xuống nhặt những hạt thóc. Anh sẽ tha cho lũ chuột đồng đói khát chui từ ổ đất. Tha cho cơn giông đang kéo đến làm bông lúa rụng hạt. Tha cho cả nắng rát bỏng, nắng hây hây, nắng xế, làm cánh đồng lúa chín rộ lên…
8.
Sóng Bạch Đằng trùm lấp
Phù sa trên vai anh
Đóng chiếc cọc sâu cột cánh diều
Tạ ơn cha mẹ
Lặng yên rễ sú, rễ bần xoắn bện
Lau lác, mặt trời bờ nước lao xao
Ấp mình trong cỏ
Vùi vào em bàn tay tí hon
Con cá lớn bị quăng lên mặt đất.
9.
Anh cúi xuống nhặt vật bất kỳ, viên sỏi, cọng rơm khô, sợi tóc ai rớt xuống… Nỗi nhớ nhắc anh, áo quần em mang, giày dép bong ra, một phần da thịt.
Chạm vào anh biết viên sỏi rất mềm, cọng rơm khô trĩu nặng, sợi tóc thở nhẹ.
Vật bất kỳ mở đất lạ. Anh cầm và chơi rất lâu.
Gieo xuống đất. Tung lên trời và hứng một hạt mưa.