1.
Mở cửa trong ngày mù trời
Mưa bụi ùa vào ẩm ướt
Nhóm lò
Cho khô nhanh áo khăn
Nhung nhớ
Nuốt ngụm môi em
Đầu trần ngó qua cửa sổ
Con bồ câu đậu xuống mái hiên
Mưa giăng mắc bộ lông ánh tím
Ở đâu bây giờ cũng có gió xuân
Bức tường vôi vân vi máu chạy
Chẳng cần vỗ cánh, chẳng cần bay đi
Con bồ câu và anh chồi lên thành lộc biếc.
2.
Chăn ấm không sao ngủ được
tưởng tượng em đến mở trần nhà
thả lọn tóc cuộn anh thật chặt
nhấc bổng lên lơ lửng trong đêm
Quay theo gió
chốc lại chạm anh vào mặt hồ giá lạnh
đất ải tơi, vạt cỏ đầm sương…
Buông anh xuống!
Em buông anh xuống!
Khoảnh khắc ấy anh thành hạt giống
bật phôi rễ và trổ lá mầm
Để trái chín, rượu ngon được cất
và trứng chim được ủ ấm qua đêm
anh giữ mãi tưởng tượng này đến sáng.
3.
Buông anh như gieo hạt
Tỉnh dậy cỏ cây láng ướt bầu trời
Mưa quần tụ mái nhà gõ nhịp
Mặt đất mềm hơi thở lan nhanh
Em luống cuống kéo chăn che ngực
Ngỡ ai qua đây xếp lại căn phòng
Giấc mơ ấy vẫn còn dang dở
Chợt rộ lên từng đợt lá non
Vùi vào nhau hạt mầm bé nhỏ
Rơi trong nụ hôn tinh sương.