CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!! NICO-PARIS.COM - Không gian Văn hóa - Giáo dục & Dịch thuật Văn học - Espace Culture - Education & Traduction littéraire
Các bài viết của tác giả Nguyễn Tham Thiện Kế
Trong chút riêng hình như vẫn còn li ti cái riêng khác như bụi cốm. Thảo thơm chẳng hòng nắm bắt. Niềm yêu gió cũng lọt bay kẽ ngón. Và Tôi tin chỉ cần mang một bụi cốm trong tâm thức, người Việt dù lưu lạc bất kỳ tọa độ nào của thế giới, thì chẳng khác sẽ là ngày trở lại đang chờ.
Hấp tấp hai lòng tay chao chuyền chiếc bánh rau tầm khúc nóng rãy vừa đợi nhận lại tiền lẻ ta vừa tìm cách cắn ngay một miếng cho bõ thèm. Giời ạ một cái rùng mình vì nóng và…vì vị ngon hư thực bâng khuâng. Miếng tiếp theo hay tiếp theo nữa miếng nào cũng hấp tấp như là miếng đầu tiên của chiếc...
Vừa ngượng vừa háo tôi nhấn vào đám đông du khách giữa phố Đèn Đỏ-Red Light District bên dòng kênh xòa bóng cây sắp hàng ngả xuống dãy thuyền cũ neo bờ gạch làm chỗ ở và quán bar. Mặt nước màu café loãng xao động bởi tiếng nhạc vẳng xuống thầm dịu. Đàn ông đàn bà đi lẻ hay có đôi đều không cưỡng nổi...
Dăm chiếc phi cơ ít chỗ lấm bụi mỏi nhọc chờ thợ bảo trì như đang thiếp ngủ. Rời Paris ẩm ướt cơn mưa đêm tháng 6 rớt vài vụng ánh loáng đường băng dưới cánh hãng hàng không giá rẻ Flyniki tôi bay đến điểm hẹn thành Vienne. Vienne giao lộ hai chiều châu lục một thuở mà thời gian chưa mờ vết hằn bức...
Thời gian vỡ mảnh sắc thủy tinh an phận trong lòng những kẻ không thể nói nhiều trong quán café.Tôi tưởng mình nghiện café đến bạc đầu mới nhận ra rằng đấy là tôi nhớ cái không gian café nào đó giúp mình vấn mình và san vọng tâm giao. Những café để đắng một mình nhắc tôi tin yêu hơn là dạ tiệc nồng...
Đôi khi lang thang Paris suốt tuần nhưng chưa lần nào tôi có bữa sáng thực sự kiểu Paris. Tôi hình dung một sáng thức dậy lúc tám giờ ươn ao ngó qua cửa sổ thấy tháp Eiffel mờ mọc giữa sương mỏng nhấm nháp câu thơ của Louis Aragon: Ta chào nước Pháp mắt bồ câu. Rồi thả bộ chừng chục phút vỉa hè rợp...
Xoáy ngầm tụ dòng khí đất Thăng Long chứa phong vật muôn nhà nông xứ Bắc mà đắp bồi nên văn hiến Việt của giai tầng quý tộc vẫn có nụ vối hương song hành những ngàn năm. Thưởng dưỡng nước nụ vối hương không thuần là biểu tính tinh kỳ của thói chơi mà là chỉ dấu của đẳng cấp khẳng định một giá trị đơn...
Một cảm giác thân nhớ vị gì như ngồng cải nương xào mỡ bò trong chảo gang. Hương bánh dày nướng níu mưa sương. Dù chẳng muốn tin loáng trước mắt gã trên những bức tường gạch xi măng tường trình đất vách gỗ nghệch ngoạc nét vẽ chiếc vương miện đỏ chóe. Mỗi giao lộ kết nối thị trấn lố nhố sau barie...
Nguyễn Quang Thiều từng đến với độc giả Pháp được giới văn chương báo chí Pháp đánh giá cao qua hai tập truyện ngắn La fille du fleuve và La petite marchande de vermicelles – Nhà xuất bản L’Aube cùng các truyện ngắn trong tập «Les héros qui pissait dans son froc» in chung với một số tác giả khác....
Chuối ngự hay chuối cau thời ấy chưa nổi danh mà chỉ ngầm lan danh tiếng với những người đã từng biết đến phẩm tính đồ tiến vua.Người ta trọng thức tọng no bụng hơn là màu vị. Nhưng chuối ngự hương chuối cau mật thơm thảo ở đâu đó trong nhân gian mỗi phiên chợ áp Tết vẫn hiện diện thấp thoáng trong...
Tôi đã thấy người đàn ông tóp má rít khói nuốt ực. Một vẻ gì đấy như hờn tủi cam chịu. Vết thương phía sau đầu mở toác như trái dưa hấu bị ai đó dùng dao phạt hớt lộ ra một phần não bộ trắng ngà li ti tia sợi tươi đỏ. Vết tử thương máu chảy xuống lưng xuống ngực đã ánh màu nâu khô. Khuôn mặt mỏng...
Tôi là một bản thảo, một file document, một sản phẩm ảo trong thời đại hiện nay, trong điều kiện tôi khu trú trong bộ nhớ computer. Còn tất nhiên nếu được in ra trên giấy, tôi cũng có diện mạo gần như các bản thảo trên đời xưa nay.
Gian khách sáng loáng lão Thậm không dám đặt đít vào đâu. Mãi mới dám ghé hờ chiếc sa-lông. Lão vừa tắm tóc ướt nức xà phòng thơm. Chồng bà Kim Xuân trước kia là người nhỏ bé mà lão Thậm lại to vóc bộ quần áo mặc mượn chỉ muốn nứt tung. Không biết bà Kim Xuân sẽ dắt lão tới đâu. Sẽ làm gì lão. Hành...
Dám hỏi, ai ghé Paris mà được dạo trên xe tuk-tuk như tôi? Chẳng ngờ chiếc xe lôi gắn động cơ Honda được người Thái lan sáng chế để chở khách, chở người, phân bón ra đồng, chở hoa trái ra chợ, được du nhập vào Sài Gòn giờ lại nghễu nghện hiện diện dưới chân tháp Eiffel...
Với Đỗ Ngọc Thống nghề và nghiệp đan xen bện thắm vào nhau thống nhất trong mỗi câu chữ và vọng ngôn bổ sung cho nhau làm nên một phong cách văn chương mạch lạc trong sáng khoa học nhưng không thiếu vắng dư ba phiêu lãng vượt ngưỡng. Thăng hoa mà vẫn chừng mực tiến đến sự giản dị cho mọi đối tượng...
Y- áo pull quần bò, trong ánh sáng dịu, mơ hồ nghiêm cẩn lẫn suồng sã, khoanh chân trên sàn, ôm cây ghi ta gỗ, những ngón đẹp như tay vũ nữ búng những hợp âm rời vụn giữa đám bạn: Bảo Ninh, Nguyễn Việt Hà, Phạm Xuân Nguyên, Chu Hồng Sơn, Văn Sáng… liền bên một thiếu phụ mặn mà...
Tôi thiếp ngủ bên tay lái của Chị. Chiếc Renault Twingo xanh da trời hai cửa mơ mộng, thuê trước ga Dijon lướt về Beaune tốc độ 120 ki-lô-mét/giờ, xuyên sắc nắng thắm như mật ong hoa cải dầu. Gió thổn thức tung mái tóc. Đã lắng yên hương cau, hương nhãn trung du...
Người làng học đòi mạch nha để gia công kẹo lạc kẹo dồi bán buôn dưới trấn Sơn Tây kiếm đồng dầu muối. Bà luyện mạch nha giữ nếp nhà dạy cho con cháu biết thêm ngọt thanh từ mầm lúa nhưng xiết kỳ công nhọc khó phòng cơ mà vẫn có thức sang ăn chơi và để hầu Nội món chiêu với trà mạn. Quý tộc Việt...
Đã bao nhiêu năm trong giấc mơ vẫn vộc nhớ nồi bánh tro cần tiếp nước thì tôi lại thấy mình cuộn tròn trong chăn. Đều đều giọng Mẹ kêu cầu Chúa đan chen giữa tiếng máng cối gạo òa đổ lúc xa lúc gần. Đâu đó trên chiếc sào tre gác trong gian buồngcủa Mẹ từng chùm bánh lạt vàng lạt đỏ mắt cáo buộc...
Có 83 bài viết trong 5 trang. Bạn đang xem trang 1/5
Chia sẻ trên Facebook