Cầm xác lá nhẹ bẫng Tôi chưa biết dưới lớp vỏ cây nứt dăm nâu mốc kia vòng sinh trưởng thêm một lần khép. Ngước lên vòm cao tua tủa đầu cành xoan mảnh khảnh sần đen, mắt Mẹ lấp lánh. Bàn tay giơ lên ngang trán, chẳng biết ngón tay Mẹ gầy hơn, hay đầu cành xoan gầy hơn.